BLOG

Mình học được từ một em bé 3 tuổi

Em bé 3 tuổi của mình luôn làm mình bất ngờ vì những điều em mang lại.
Nhờ em mà mẹ học thêm được nhiều thứ, yêu thế giới thêm nhiều chút.

Chiều nay trong lúc mình nấu bữa tối, chồng mình ngồi chơi với con. Con bé đang líu lo một câu chuyện gì đó, bỗng dưng ngưng bặt. Sau đó nó cười ngặt nghẽo, cười lăn lộn không thể dừng được. Mình tò mò hỏi chồng vừa có chuyện gì. Chồng mình phì cười nói nó nghe thấy anh “thả bom” một tiếng “tẹtt………” dài. Bà nhỏ nhà mình được thêm cái tính nhây. Nó giả bộ bịt mũi nhái lại tiếng “thả bom” của ba nó rồi lại lăn ra cười ngặt nghẽo.

Mình định nói với con, lần sau nếu con ra ngoài và thấy ai “thả bom”, con đừng cười và nhái lại như vậy nhé. Nhưng tiếng cười giòn tan của con làm mình quyết định sẽ dời bài học về phép lịch sự lại sau.

Tận hưởng mọi niềm vui bằng từng tế bào

Mình cực kỳ yêu thích nụ cười hồn nhiên của các em bé. Nó nhắc mình nhớ rằng lâu lắm rồi mình chưa được cười thoải mái như vậy. Cũng không biết vì sao. Có lẽ vì sợ mất hình tượng, hoặc vì cảm xúc chai sờn. Cũng có thể là do đầu óc lúc nào cũng suy nghĩ 2-3 việc, không toàn tâm toàn ý để cảm nhận niềm vui với những thứ diễn ra trước mắt.

Và con mình đã dạy cho mình bài học về tận hưởng hiện tại – Theo một cách rất tự nhiên.

Tha thứ cho người khác

Hôm trước trong lớp mẫu giáo, có một bé khác giật đồ chơi với con mình và khiến con té u đầu. Ngày hôm sau, mình đón con và thấy con vẫn chơi với bé đó. Mình tưởng con quên. Vì bé kia to hơn, mình sợ sẽ làm con té đau thêm lần nữa. Nên mình đã nhắc con. Ai dè bà nhỏ không quên. Còn dõng dạc nói với mình: “Con đã nhắc bạn không giật đồ của con rồi. Tụi con cùng chia sẻ!”.

Thật vui vì con có thể chấp nhận cái đầu u trên trán và vẫn vui vẻ với bạn. Lại còn không quên nhắc bạn cách chơi cùng nhau. Tự nhiên người làm mẹ cảm thấy hổ thẹn vì mình thù dai và hẹp hòi quá. Haha!

Sự quyết tâm (có mục đích) của một em bé 3 tuổi

Con luôn biết con thích gì. Và con sẽ quyết tâm làm mọi thứ để đạt được điều mình muốn. Xét về một khía cạnh, đó cũng là 1 chuyện tốt. Ví dụ như khi bước vào siêu thị, con liền bị thu hút bởi một quầy kem. Con chỉ tay vào que kem và nói rõ ràng: “Con thích cái này. Mẹ mua cho con nha!”. Mình hứa sẽ cho con ăn kem, nếu con giúp mẹ lấy những món hàng trên kệ vào giỏ. Sau đó về nhà ăn hết bữa tối và phần trái cây. Sau đó mẹ sẽ cho con ăn kem!”

Và sau đó con làm được hết những điều con hứa. Dù bình thường con biếng ăn và không chịu ăn trái cây. Thật hổ thẹn với con, vì người mẹ này cũng nuôi quyết tâm giảm cân (Mà quyết mấy năm nay chưa đạt được). Còn ba nói cũng có tật xấu: hứa với con về việc gì đó nhưng lại quên béng và không làm. Huhm…

Mình học được từ một em bé 3 tuổi
Mình học được từ một em bé 3 tuổi

Hỏi bất kỳ điều gì khi cảm thấy không hiểu

Dạo này mình giống như chị Google của con vậy. Mỗi ngày trên đường đón con đi học về, mình luôn đối diện với 100 ngàn câu hỏi vì sao. Có những thứ tưởng chừng như rất thân thuộc nhưng mình hoàn toàn không biết trả lời.

“Ừ nhỉ? Sao trước đây mình chưa bao giờ thắc mắc về chuyện này nhỉ?”

Mình bắt đầu dùng Google thường xuyên hơn để tìm hiểu về thế giới này. Và cũng học cách để khắc ghi câu trả lời để có thể truyền đạt lại cho ai đó. Mình nhận ra sự tò mò về kiến thức không có gì phải xấu hổ. Mình bắt đầu quan sát mọi thứ và tự đặt câu hỏi cho bản thân. Sau đó tự nghiên cứu câu trả lời. Thói quen này cũng giúp khả năng tư duy logic và lý luận của mình tốt hơn. Có một dạo mình còn đọc cả một bài viết về vũ trụ quan và nhân sinh quan. Haha!

Đó là điều đặt biệt thú vị khi trở thành mẹ của một em bé 3 tuổi. Rất cám ơn bạn nhỏ đã đến bên đời mẹ và dạy mẹ khả năng tìm hiểu mọi thứ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!